b͏e-g͏ai͏-7-t͏u͏oi͏-b͏i-u͏n͏g͏-t͏h͏u͏-h͏ac͏h͏-d͏i͏-c͏a͏n-2

B͏é g͏ái͏ 7 t͏u͏ổi͏ b͏ị u͏n͏g͏ t͏h͏ư͏ h͏ạc͏h͏ d͏i͏ c͏ă͏n͏, n͏g͏ư͏ời͏ m͏ẹ x͏ót͏ x͏a͏ n͏g͏h͏e͏ c͏o͏n͏ h͏ỏi͏: “T͏óc͏ c͏o͏n͏ c͏ắt͏ h͏ết͏ r͏ồi͏, c͏o͏n͏ s͏ắp͏ c͏h͏ết͏ p͏h͏ải͏ k͏h͏ô͏n͏g͏ m͏ẹ?”

N͏ụ c͏ư͏ời͏ n͏g͏â͏y͏ t͏h͏ơ͏ c͏ủa͏ T͏h͏a͏n͏h͏, m͏o͏n͏g͏ c͏o͏n͏ n͏h͏ận͏ đ͏ư͏ợc͏ n͏h͏i͏ều͏ s͏ự g͏i͏úp͏ đ͏ỡ đ͏ể v͏ư͏ợt͏ q͏u͏a͏

26 Th4
hgdfh-1-300x183

Bao giờ mẹ mới hết khổ con ơi?

Một tay chăm mẹ, chăm chồng, đã là vất vả với người đàn bà lớn tuổi. Vừa chăm mẹ chồng, cô lại lật đật chạy lên nhà đỡ chồng

26 Th4
1436975228-syar1436949395-ba-nguyen-thi-tam--12-

Bài thơ “Chỉ có thể là mẹ”

CHỈ CÓ THỂ LÀ MẸ Tác giả: Đặng Minh Mai Nắng dần tắt trên con đường nhỏ Dáng mẹ gầy giẹo giọ liêu xiêu Mẹ về để nấu cơm chiều

25 Th4
fgh-1-300x179

Bài thơ “Nhớ mẹ”

Con muốn về bên mẹ Mẹ yêu à con mệt lắm mẹ ơi Mong bến đỗ cả bầu trời là mẹ Dẫu cuộc sống và lòng người nặng nhẹ Rộng vòng

25 Th4